200 con số tròn!
Thứ Hai, 21 tháng 12, 2015
loading...
Hôm nay vừa tròn 200, một con số thật đẹp nhưng nó cũng là một con số mà tôi không muốn nhớ nhất.
Trời buồn trời đổ cơn mưa
Tôi buồn tôi đứng dưới mưa một mình!
Mọi chuyện không ngờ lại đến và đi nhanh như vậy, mới đó mà tôi cũng đã tự tay mình đánh mất đi những gì thật quý giá với bản thân mình. Một đêm không đủ để suy nghĩ về mọi việc, một đêm không đủ để nhìn nhận về những gì mình đã gây ra, tôi đã làm cho em phải đau khổ rất nhiều, phải khó xử phải suy nghĩ nhiều. Bây giờ thì tôi đã thật sự thấy thấm thía sự đau đớn ấy, nhưng tôi đã làm, thì tôi sẽ gánh lấy.
Tôi chỉ hối tiết một đều vì mình đã chưa làm tròn một việc mà mình đã tự đặt ra. Bây giờ có lẽ em cũng không cần đến tôi nữa, vì tôi biết có người không cần em nhờ họ vẫn tự nguyện làm và đem đến cho em nụ cười mãn nguyện, tôi chỉ thấy hận mình đã không biết nâng niu trân trọng những gì mình đang có, để giờ này phải ngồi đây và gặm nhấm từng suy nghĩ về những gì mà tự mình đã gây ra. 200 ngày, tôi thật tiết cho nó, cho những dự định mà tôi định làm cho 200.
Vậy đó, cuộc sống là vậy đó, cuộc sống luôn di chuyển, giờ thì tôi đã không còn gì cho riêng mình nữa rồi. Hết thật rồi, mọi thứ đã kết thúc như thế ấy. Nhật này, bây giờ chắc có lẽ, mày đã biết cuộc sống của một con người không phân biệt rõ những mối quan hệ là như thế nào rồi đó. Tao khuyên mày một câu, một câu thật lòng mày, mày hãy sống bằng chính con tim mình như mà một người đã nói.
Dù cho có muộn màng đi chăng nữa, dù cho người đó không còn bên cạnh mày nữa thì mày cũng phải sống bằng chính con tim mày, đừng để phải thêm một lần nào nữa để hối tiếc về những gì mà mình làm. Hai lần, 315 ngày và 200 ngày. Đó là hai con số mà mày phải ghi nhớ nó, đừng để cho nó phải đau khổ, đừng cho nó phải tổn thương và đừng bao giờ dối trá nó, vì nó không có tội mà chính mày mới là người có tội. Bây giờ có hối hận cũng đã quá muộn màng rồi Nhật à, mọi chuyện đã đi quá xa, và mày không thể nào có thể chuộc lại những gì mà mày đã làm cho người con gái ấy đau khổ. Bây giờ mày có thấy buồn, có thấy nhớ, có thấy thương thì mày cũng không còn được bất cứ một cái quyền gì để mong người ta bên cạnh nữa rồi.
Người ấy đã cho phép con tim mình đi theo một hướng khác rồi, mày phải làm gì bây giờ hả Nhật, chúc mừng, mày không đủ can đảm để chúc mừng đâu, vì mày biết mày không thể chúc mừng người mày yêu hạnh phúc bên cạnh người khác được. Nhưng mày còn cách nào khác đây, bởi chính mày là người làm cho người ấy đến bên một người mà.
Mày còn quyền gì mà mong người ta quay lại, mày còn được gì mà mong người ta bỏ qua, tha thứ cho mày. Cái gì mày cũng không có hết, giờ mày có thấy hối hận cũng không còn kịp nữa rồi, mày hãy sống trong những gì mà chính mày đã vẽ lên đi, và hãy cứ gặm nhấm những gì mà mày đã đặt vào đó đi. Ở nơi ấy, người sẽ không còn phải đau buồn suy nghĩ, ở nơi ấy người không còn phải bất an. Cảm ơn đời đã mang em lại với tôi, và cảm ơn người đã cho tôi biết một tình yêu trong chịu đựng.
Tôi mong người hãy sống thật tốt để tôi được thấy nhẹ nhàng hơn! Hãy sống thật hạnh phúc nha em. Nếu như khi nào đó, em thấy mệt, em không còn muốn đi tiếp, thì hãy cho anh một cơ hội để anh được làm lại những gì mà anh đã đánh mất, bằng con tim của mình.
Anh thấy đau lắm rồi, bấy nhiêu đó là đã đủ lắm rồi.
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét