Hành trình "Nhẫn" và "Nại" - P1.

19:33 |

Ngày xưa ở một miền quê nọ có có hai anh em sinh đôi một tên là Nhẫn và một tên là Nại, ở bên ngoài nhìn vào thì không ai biết anh nào là anh Nhẫn và anh nào là anh Nại, đến cả về tính cách, suy nghĩ và…tấc cả mọi cái không thể nào khác hơn được cho nên được mọi người xung quanh gọi chung là Nhẫn Nại khi nhìn thấy một trong hai anh.

Hai anh được sinh ra trong một gia đình nghèo khó, ở bằng nhà tranh vách đất. Cả gia đình chỉ vỏn vẹn có năm người tuy nhiên cái nghèo, cái khó vẫn không tha cho gia đình họ.

Nhà nghèo nên anh ta cũng giống như những anh chàng nhà nghèo khác, với một khát vọng vươn lên trong cuộc sống để thoát khỏi cảnh nghèo khó để có được một cái gì đó trong tay mà người ngoài nhìn vào không thể xem thường gia đình họ.

Tuổi thơ của Nhẫn Nại, chỉ với ngày hai bữa giúp cha, giúp mẹ đi hết đoạn mương này đến đoạn mương khác để tìm và hái cho được những ngọn rau đem về giúp mẹ nấu cháo cho heo.

Cứ như thế, ngày nào đi học thì anh cũng cùng cắp vở đến trường trên đôi chân dù xa hay gần với ngôi trường anh ấy đang học. Còn với những ngày không đi học thì với chiếc rổ một bên nách và một chiếc “cu liêm” bên tay với những cái mương cái bờ mà tìm những ngọn rau. Thỉnh thoản với những cây chuối, và con dao cứ thoăn thoắt để kịp nồi cháo cho heo.

Thời gian cứ thế mà trôi, với những con heo, những con gà đó là những tài sản lớn nhất mà giúp Nhẫn Nại học hết cấp 1, đến cấp 2 và…tiếp theo là những năm cấp 3. Với thân phận của một đứa con nhà nghèo nên Nhẫn Nại không bao giờ đòi hỏi, xẻ xua hay muốn cho được bằng bạn bằng bè.

Với chiếc áo, có khi cái quần đang mặc là những lam lỗ của “mối dá”, nhìn xuống đôi chân cũng là một đôi dép nhựa với chi chit những “mối hàn” tuy nhiên Nhẫn Nại vẫn không ngại để đi đến trường. Đôi khi Nhẫn Nại vẫn thấy tuổi thân, nhưng vì nhà nghèo nên Nhẫn Nại vẫn âm thầm nhẫn nại như cái tên mà nó có.

Bù lại với cái sự nghèo khó ấy, Nhẫn Nại học rất giỏi và trong thôn Nhẫn Nại luôn là đứa học giỏi nhất so với những đứa cùng tuổi. Nhẫn Nại mặt dù thua tấc cả những đứa bạn trong xóm về vật chất, điều kiện học tập, nhưng Nhẫn Nại chưa bao giờ thua chúng bạn về sức học và sự lễ phép.

Dần lớn lên Nhẫn Nại dần có những suy nghĩ về gia đình, về cái nghèo khó ấy, tuy nhiên với suy nghĩ của một con người trong phạm vi bó hẹp trong một xóm và một vùng miền mà ở chưa có sự phát triển cũng như tiếp cận nhiều nguồn thông tin văn minh.

Và cái nghèo, cái khó ấy vẫn không hề thoát ra khỏi gia đình nó được. Vì nhà ngheo mà trong gia đình phải có sự chọn lựa để tiếp tục đến trường.

Ngày ấy, nó vẫn còn nhớ rõ sự chọn lựa và ưu tiên đó, tuy nhiên vì nhận thức của nó chưa hoàn thiện và chưa nhận biết được nhiều vấn đề. Một “thằng anh” chấp nhận bỏ học để đứa Nhẫn Nại bước tiếp con đường học vấn nó đang theo.

Người ta thường nói, “nghèo tình nghèo nghĩa thì lo, nghèo tiền nghèo bạc chả cho là nghèo”, đúng vậy, dù nhà Nhẫn Nại nghèo, tuy nhiên anh em, cha mẹ trong nhà rất yêu thương và biết nghĩ cho nhau, chỉ có “ba” của Nhẫn Nại hay uống rượu và hút thuốc mà đến ngày hôm nay Nhẫn Nại cũng đã làm cha nên Nhẫn Nại hiểu được vì sao mà “ba” Nhẫn Nại hay như vậy.

Ngày ấy, Nhẫn Nại học cấp 2, còn “thằng anh” bắt đầu hết cấp 2 và chuyển sang cấp 3. Lúc đó cấp 3 có 2 hệ, đó là hệ A và hệ B, với mỗi hệ chi phí tiền học sẽ khác nhau, và hệ A=1/2 so với hệ B, do đó, ba mẹ, anh chị không nói gì cả, tuy nhiên có sự lựa chọn âm thầm trong đó, không phải “ba” mẹ lựa chọn mà chính là “thằng anh” âm thầm lựa chọn.

Để lo cho cả Nhẫn Nại và “thằng anh” học thì chắc chắn học phí sẽ gấp đôi cho nên “thằng anh” đã chấm dứt con đường học tập khi chỉ mới bước chân vào cấp 3 ( Lớp 9) để nhường cho Nhẫn Nại tiếp tục con đường học hành.

Ngày ấy Nhẫn Nại không hề nghĩ ngợi gì nhiều, chỉ biết rằng “à, thằng anh nó học không nổi nữa nên nó nghỉ” chỉ biết và nghe “thằng anh nó nói như thế mà thôi, chứ nó không hề nghĩ được gì nhiều giống như bây giờ.

Và từ đó, “thằng anh” bước ngang sang một trang mới mà cho đến giờ này Nhẫn Nại mới thấm thía và hiểu mọi chuyện. “Thằng anh” bắt đầu lao vào tìm kiếm công việc để nuôi cả nhà, (ở nhà quê, ngoài mảnh đất làm ruộng ra, có thể nuôi thêm con gà, con heo mà thôi, vì nhà nghèo từ nhỏ nên ruộng vườn cũng không có nhiều, gia tài cũng chẳng có gì, nên khi ba mẹ lớn tuổi, sức yếu thì ruộng nương cũng khó khăn chỉ có thể mướn người ta làm, và mình cũng làm để phụ bớt phần tiền) vừa chăm lo ba mẹ, bà nội và còn lo cho cả Nhẫn Nại học.

“Thằng anh” cứ thế, và chăm lo cho cả gia đình đến khi Nhẫn Nại học hết cấp 3. Cái ngày mà hết cấp 3 đó, vì nhà nghèo mà Nhẫn Nại đã “hành động 5 chai bia” với ba của Nhẫn Nại. Để đến bây giờ Nhẫn Nại vẫn luôn không quên cái ngày ấy. Và ngày thi đại học đã đến, “thằng anh” lại phải thêm một gánh nặng nữa để Nhẫn Nại có lộ phí đi thi. Trượt đại học, Nhẫn Nại hụt hẫng vô cùng vì từ khi đi học đến hết cấp 3 nó chưa hề ở lại lớp thậm chí chưa hề một lần thi lại, thay vào đó là những bằng khen mà trường tặng. Và “thằng anh” lại là nguồn động lực chính, và “thằng anh” lại nuôi Nhẫn Nại tiếp tục đi ôn thi.

Thời gian trôi qua, cuối cùng Nhẫn Nại cũng đậu được cao đẳng. Và gia đình mà cái chính là “thằng anh” lại phải làm con đường để Nhẫn Nại đi tiếp.

Lúc này, Nhẫn Nại đã có được cơ hội và thực hiện được những suy nghĩ mà khi Nhẫn Nại còn ở nhà chưa bao giờ thực hiện được. Bôn ba với đủ mọi cách để sống mà không phải đặt nặng vào gia đình.

Nhẫn Nại không nề hà một việc gì. Và “phụ quán cơm” đó là công việc mà Nhẫn Nại lần đầu tiên làm. Vừa có cơm no bụng, mà vừa biết phụ giúp gia đình để đỡ phần vất vả cho “thằng anh” của Nhẫn Nại.

Một lần nữa, Nhẫn Nại không hề thấy xấu hổ hay ngại ngùng khi Nhẫn Nại phải phục vụ “cơm ăn nước uống” cho chúng bạn cùng tuổi, cùng trường cùng lớp. Hàng ngày, thay gì vui chơi như chúng bạn, nó phải lên trường và ở quán cơm.

Và cứ như vậy, Nhẫn Nại tự nuôi sống được mình trong 3 năm học ấy, chỉ có tiền học phí là nó không làm được, tuy nhiên Nhẫn Nại vẫn thấy vui vì đã đi làm nuôi thân được.



Ba năm trôi qua, cầm trên tay tấm bằng Cao Đẳng, với hành trang là một chiếc cặp chỉ đựng được vỏn vẹn 3 bộ đồ mà “thằng anh” mua cho, lộ phí Nhẫn Nại lập nghiệp cũng chẳng có gì với 1.200.000đ (năm 2008) và như thế Sài Gòn Nhẫn Nại thẳng tiến….

Thư gửi bà xã tương lai!

20:08 |
Sài gòn, ngày 12 tháng 11-2011

"Bà xã tương lai" thân mến!

Đầu thư anh cũng không có gì, chỉ xin chúc cho "bà xã" tương lai của anh luôn tươi tắn và rạng ngời tự tin như ngày đầu tiên chúng mình gặp gỡ. Vậy là cũng đã được một khoảng thời gian mình đã yêu nhau rồi "bà xã" tương lai nhỉ. Hôm nay anh mượn trang giấy này để nói lên một vài dòng cảm nghĩ của riêng mình, bản thân của một người. 

Đã lâu rồi, từ cái ngày mà anh gặp "bà xã", thì có muôn vàng chuyện sẽ, đã và đang xảy ra xung quanh chúng ta. Anh cứ nghĩ, mọi chuyện sẽ im xuôi và trôi chảy như trong từng suy nghĩ của anh, nhưng chưa bao giờ nó chịu dừng lại như những gì mình nghĩ, mà nó luôn vượt ra khỏi tầm kiểm soát của một trong hai chúng ta. 

Anh biết "bà xã" cũng không muốn điều đó xảy ra thì "bà xã" nghĩ anh lại muốn điều đó xảy ra sao. Mỗi khi như thế này, anh biết cả hai đều rất khó chịu, sẽ có những cảm nghĩ và những lập trường của riêng mình. Ai cũng giữ cho mình một cái lý lẽ để chứng minh điều đó mình không sai. Nhưng cả hai đâu biết rằng cứ như vậy thì cái lý lẽ ấy làm chết đi mọi chuyện.

Anh đã nói với "bà xã" từ khi chúng ta yêu nhau đến nay, thì có một trong số những lần mà anh cảm thấy mình rất vui và anh luôn thầm cảm ơn điều đó, "bà xã" có biết đó là lúc nào không?. Dù đó chỉ là một khoảnh khắc lướt qua thôi, nhưng với anh rất quý. Mặt dù, nó có như lời "bà xã" nói không thì anh vẫn thấy rất vui và cảm ơn vì những lời nói mà khi "bà xã" đã chia sẻ. 

Và những lời nói ấy nó vẫn vang vọng trong anh. Anh luôn mong đó không phải là một lần, mà nếu nó là mãi như vậy thì anh sẽ vui, sẽ hạnh phúc đến nhường nào. "Bà xã" này! Hôm nay, chắc có lẽ "bà xã" cũng sẽ giống như anh, đi làm chỉ để làm cho trôi công việc, chứ thực chất chẳng biết mình đang làm gì có phải không?. Anh biết đêm qua, "bà xã" sẽ không ngủ ngon tí nào chưa kể đến sẽ còn ấm ức và từng giọt nước mắt đã lăn đầy trên hai đôi gò má kia nữa. 

Nhưng anh cũng đâu ngon gì hơn trong giấc ngủ khi mãi cứ cảm thấy và đặt ra một câu hỏi vì sao?. Và vẫn với cái câu hỏi ấy, anh cứ đi tìm lời giải nhưng vẫn không thể nào lý giải được tại sao mọi chuyện vẫn cứ như mơ, vẫn đến rồi đi và để lại bao ngổn ngan bực dọc trong từng suy nghĩ. Càng ngày, mâu thuẫn lại cứ càng lớn dần lên, vì sao vậy? những lúc như vậy, thật sự nó khó chịu vô cùng.

Trước kia, anh thấy mình đã sai, nhưng sau những chuyện ấy, anh thấy mình đã biết hơn rất nhiều, anh nghĩ những chuyện như vậy có gì đâu mà "bà xã" lại làm cho nó quan trọng lên đến như vậy chứ. Anh đâu có gì khác để mà "bà xã" phải suy nghĩ, và gán cho anh một điều như vậy chứ "bà xã". Mỗi khi bên "bà xã", "bà xã" có biết không, anh thấy sợ lắm, dù mình không làm gì là mờ ám cả. "Bà xã" biết không, anh ước gì thay vào những sự tò mò để đi tìm một vài số điện thoại lạ, một vài tin nhắn lạ, và một vài cuộc gọi lạ từ trong điện thoại của anh để rồi lại đặt cho mình bao nhiêu câu hỏi và đi tìm lời giải đáp cho những câu hỏi ấy. Anh thấy sợ nó thật sự. Ước gì, thay vào nó là sự hỏi han ân cần của "bà xã" giành cho anh, như vậy thì còn gì vui hơn chứ. "Bà xã" nói rằng, em thấy anh chỉ có yêu em thật sự yêu em chỉ trong một khoảng thời gian, vậy tại sao "bà xã" không thể dựa vào cảm nhận ấy để cho anh biết được ngoài những lúc đó thì tình yêu anh dành cho "bà xã" là gì đi.

Chúng ta cũng đều đã lớn rồi, cũng biết những việc gì là có quá đáng lắm hay không mà, đâu phải cứ bước đi vài bước thì lại dừng lại, nhìn về mọi thứ trước khi để bước tiếp như thế này chứ, anh đâu muốn vậy, mà có chắc gì "bà xã" lại muốn đều đó chứ, đúng không?. "Bà xã" đừng cho mình một cái vỏ bọc cứng cáp bằng những từ ngữ đã một lần làm đau ấy quấn lấy tấm thân mình, đừng làm cho tấm thân mình bị đau khi mới nghe nói đến những điều ấy. Mối quan hệ mà anh đang có, nó không giống như cái vỏ bọc mà "bà xã" luôn mang theo bên mình đâu. Cuộc sống, hãy để mọi vật xung quanh trở nên gần gũi, nhưng phải biết nó gần gũi đến mức nào và phải biết dừng lại ở một sự gần gũi có giới hạn ấy. Và nó sẽ là vậy đó, đừng gắng cho nó thành một điều khác để rồi phải khổ cho cả hai. Anh yêu "bà xã", nhưng đừng làm anh trở thành một đứa trẻ con trong lòng "bà xã" trước những mối quan hệ so với bên ngoài "hãy cho anh một chút bầu trời, vì anh vẫn biết mình phải làm gì trong cái bầu trời ấy" "bà xã" ạ!


(.... và tiếp theo đây là những gì "bà xã" suy nghĩ ... )

Ngã rẽ cuộc đời!

19:57 |
Tìm đâu để thấy ngây thơ ngày cũ xa rồi
Còn chăng là những đắng cay tình là thế thôi
Về đong đầy những kỉ niệm nằm trong góc khuất nỗi niềm
Giờ em về cõi trời xa thương nhớ

Đời như ngọn gió đưa ta về cõi xa nào
Dòng sông lặng lẽ đôi bờ bạc đầu nhớ nhau
Người đi lạc lối nơi nào còn nghe nỗi nhớ dâng trào
Đừng như ngã rẽ chia xa nỗi đau

Những lúc cuộc đời xô ta gục ngã
Mới thấy lòng người trơ như gỗ đá
Mưa đêm lạnh lùng phong ba bão tố
Có ai về gọi niềm thương nhớ
Đêm nay tình về liêu xiêu sóng cũ
Nghe câu hẹn hò ru ta nỗi nhớ
Bao nhiêu kỉ niệm vang lên quá khứ
Có xót xa tình cũ năm xưa.

200 con số tròn!

19:52 |
Hôm nay vừa tròn 200, một con số thật đẹp nhưng nó cũng là một con số mà tôi không muốn nhớ nhất. 
Trời buồn trời đổ cơn mưa
Tôi buồn tôi đứng dưới mưa một mình!

Mọi chuyện không ngờ lại đến và đi nhanh như vậy, mới đó mà tôi cũng đã tự tay mình đánh mất đi những gì thật quý giá với bản thân mình. Một đêm không đủ để suy nghĩ về mọi việc, một đêm không đủ để nhìn nhận về những gì mình đã gây ra, tôi đã làm cho em phải đau khổ rất nhiều, phải khó xử phải suy nghĩ nhiều. Bây giờ thì tôi đã thật sự thấy thấm thía sự đau đớn ấy, nhưng tôi đã làm, thì tôi sẽ gánh lấy. 

Tôi chỉ hối tiết một đều vì mình đã chưa làm tròn một việc mà mình đã tự đặt ra. Bây giờ có lẽ em cũng không cần đến tôi nữa, vì tôi biết có người không cần em nhờ họ vẫn tự nguyện làm và đem đến cho em nụ cười mãn nguyện, tôi chỉ thấy hận mình đã không biết nâng niu trân trọng những gì mình đang có, để giờ này phải ngồi đây và gặm nhấm từng suy nghĩ về những gì mà tự mình đã gây ra. 200 ngày, tôi thật tiết cho nó, cho những dự định mà tôi định làm cho 200. 

Vậy đó, cuộc sống là vậy đó, cuộc sống luôn di chuyển, giờ thì tôi đã không còn gì cho riêng mình nữa rồi. Hết thật rồi, mọi thứ đã kết thúc như thế ấy. Nhật này, bây giờ chắc có lẽ, mày đã biết cuộc sống của một con người không phân biệt rõ những mối quan hệ là như thế nào rồi đó. Tao khuyên mày một câu, một câu thật lòng mày, mày hãy sống bằng chính con tim mình như mà một người đã nói. 

Dù cho có muộn màng đi chăng nữa, dù cho người đó không còn bên cạnh mày nữa thì mày cũng phải sống bằng chính con tim mày, đừng để phải thêm một lần nào nữa để hối tiếc về những gì mà mình làm. Hai lần, 315 ngày và 200 ngày. Đó là hai con số mà mày phải ghi nhớ nó, đừng để cho nó phải đau khổ, đừng cho nó phải tổn thương và đừng bao giờ dối trá nó, vì nó không có tội mà chính mày mới là người có tội. Bây giờ có hối hận cũng đã quá muộn màng rồi Nhật à, mọi chuyện đã đi quá xa, và mày không thể nào có thể chuộc lại những gì mà mày đã làm cho người con gái ấy đau khổ. Bây giờ mày có thấy buồn, có thấy nhớ, có thấy thương thì mày cũng không còn được bất cứ một cái quyền gì để mong người ta bên cạnh nữa rồi. 

Người ấy đã cho phép con tim mình đi theo một hướng khác rồi, mày phải làm gì bây giờ hả Nhật, chúc mừng, mày không đủ can đảm để chúc mừng đâu, vì mày biết mày không thể chúc mừng người mày yêu hạnh phúc bên cạnh người khác được. Nhưng mày còn cách nào khác đây, bởi chính mày là người làm cho người ấy đến bên một người mà. 

Mày còn quyền gì mà mong người ta quay lại, mày còn được gì mà mong người ta bỏ qua, tha thứ cho mày. Cái gì mày cũng không có hết, giờ mày có thấy hối hận cũng không còn kịp nữa rồi, mày hãy sống trong những gì mà chính mày đã vẽ lên đi, và hãy cứ gặm nhấm những gì mà mày đã đặt vào đó đi. Ở nơi ấy, người sẽ không còn phải đau buồn suy nghĩ, ở nơi ấy người không còn phải bất an. Cảm ơn đời đã mang em lại với tôi, và cảm ơn người đã cho tôi biết một tình yêu trong chịu đựng. 

Tôi mong người hãy sống thật tốt để tôi được thấy nhẹ nhàng hơn! Hãy sống thật hạnh phúc nha em. Nếu như khi nào đó, em thấy mệt, em không còn muốn đi tiếp, thì hãy cho anh một cơ hội để anh được làm lại những gì mà anh đã đánh mất, bằng con tim của mình. 

Anh thấy đau lắm rồi, bấy nhiêu đó là đã đủ lắm rồi.

Anh có bình yên trong trái tim của em!

19:46 |
"Khi tinh yeu khong co duoc cam giac binh yen thi do chi la mot cam xuc dang trao thoang qua" nghe cau noi nay em cam thay long minh tro nen lang di ... Em da tu hoi :the minh co duoc su binh yen trong tinh yeu cua anh khong?va anh co binh yen trong tinh yeu cua em?

Nhung anh a, em co the tra loi cau hoi ay bay gio em that su binh yen boi do la long tin ma em dang danh cho anh dau biet rang anh cang luc cang xa em.Hai tu binh yen do that don gian nhung de co duoc binh yen thi kho vo cung phai khong anh?

Tinh yeu chung ta den voi nhau nhu mot su tinh co ngau nhien, no nhanh nhu mot con gio thoang qua, nhung con gio ay mang biet bao niem vui noi buon, va trong con gio ay em da cam nhan duoc nhung giay phut hanh phuc, mot hanh phuc mong mang ma em so no bi do vo , doi khi em thay so , so vo cung anh ah.Em yeu anh yeu tat ca nhung gi la cua anh, em hieu nhu the nao trong nhung luc anh buon va day dut trong moi tinh ma o do long tin cua anh dan dan mat di , ly tri va tinh cam cua em dau tranh du doi, nhung ly tri da de trai tim em di theo cam giac cua minh ma khong can biet noi dau se la phia truoc, roi nhung gi minh danh cho nhau qua manh liet va em duong nhu chi biet mot dieu em yeu anh va that su can anh

Nguoi ta thuong noi "mot tinh yeu chan that cua nguoi con trai la su rut re, nhut nhat nhung o nguoi con gai la la su manh me va quyet tam" Dung em da co mot suy nghi va co mot quyet tam rat lon de chung ta co the den duoc voi nhau,yeu anh em khong he nghi anh se nghi gi ve nhung dieu em da lam.Khong can em khong can biet anh nghi gi va moi nguoi se nhin em nhu the nao ...do la tinh yeu chan that ma em da danh cho anh ,the thoi, don gian the thoi

Hay tran trong nhung phut giay minh ben nhau anh nhe ...
Anh co binh yen trong tinh yeu cua em kg? chac co le cau tra loi cua anh se la khong ?dung khong anh

Phai anh lam sao binh yen duoc chu, boi anh chua the tin vao nhung gi em dang danh cho anh, vi nhung dieu em dang lam va boi anh van cho rang chung ta khong co cung suy nghi.
chinh ca tinh cua em da lam anh khong the hieu, khong the tin va hon nua da lam anh so...khi anh noi rang nhung luc di ben canh em vo tinh co nhung tin nhan cua mot ai do vao may anh thi anh lai so em se phan ung gay gat va roi moi thu dang vui ve tro nen cang thang:Anh so, em khong trach anh nhung em buon vi so rang anh mai mai khong hieu duoc em, co nhung dieu em lam anh bao la ngoc, em chay qua nha anh chi de gap anh muon biet anh ve nha an toan mot quang duong ma anh cho la se nguy hiem nhung voi em no chang la gi ca vi bay gio dung co di bao xa de gap anh nhung biet dau den mot ngay nao do em muon gap anh cung khong the ....

Hay tran trong nhung phut nhau minh ben nhau anh nhe ...Tinh yeu khong co loi khong co ly do va khong the hieu het.Qua khu cau em va cua anh la cua ngay hom qua,con hom nay la tinh yeu ma chung ta dang co hay gin giu tinh yeu nay anh nhe."Cam on anh da den ben cuoc doi em...

Binh yen anh nhe!

Vượt qua chính mình!

19:42 |
Co le trong cuoc song khong ai la khong co mot lan vap nga.Co nguoi vap nga roi dung day va co gan di tiep bang chinh suc luc cua minh, cung co nguoi vap nga roi pho thac minh cho so phan.Toi cung khong ngoai le, da co nhung luc toi cam thay be tac trong cuoc song, phai doi mat voi bao nhieu chuyen xay ra nhung luc do toi nhu mat het niem tin vao cuoc song.nhung cuoi cung toi cung nhan ra rang, minh chua phai la nguoi dau kho nhat, minh van la mot nguoi ma man.Nhan ra dieu do toi co gan song tot hon va nhung luc nhin lai van tham tu hao ve minh.
Cac ban ah! cuoc song von di rat cong bang ,no lay di cua minh cai nay thi no lai mang den cho minh thu khac ma co khi la nhung thu tot hon ay chu.
Mâm xanh bắt đầu nở


Co the ban se noi rang cuoc song khong bao gio cong bang, tai sao co nguoi sinh ra lai giau co con toi sinh ra lai phai song trong canh ngheo kho.nhung ban oi , nguoi giau chua chac da sung suong va nguoi ngheo kho chua han la nguoi thieu niem vui trong cuoc song.co ai da tung noi nguoi giau co nhat khong phai la nguoi co tat ca ma chi la nguoi it thieu thon nhat ma thoi.chinh vi vay ma nhung luc kho khan ban dung nen chung buoc, dung bao gio pho thac minh cho so phan Phai co gan len co gan buoc di bang chinh buoc di cua minh, co gan chong choi voi cuoc song bang chinh suc luc cua minh, de sau nay nhin lai khong phai hoi thiec ve nhung gi minh da lam.

Hay hoc cach yeu quy ban than minh, bang long voi nhung gi minh dang co de cam thay yeu doi hon cam thay yeu cuoc song hon.boi chi co nhung luc mat di cai gi do ban moi thay no quy gia va moi cam nhan rang

Ah!thi ra tu truoc toi gio minh la mot nguoi may man va hanh phuc.Ban duoc ong troi ban cho mot co the lanh lanh, ban da la mot nguoi may man, ban co bo me co gia dinh "Ban la nguoi may man" , ban duoc den truong de hoc tap co ban be ben canh ,"ban da la mot nguoi may man".

Hay biet tran trong nhung gi minh dang co ban se thay rang cuoc song nay rat co y nghia.Nhung luc ban gap kho khan, thu thach hay nghi rang du sao minh van con may man hon rat nhieu nguoi, co rat nhieu nguoi phai dau don, kho so hon minh rat nhieu ma ho van co gan song mot cuoc song co y nghia vay tai sao minh khong lam duoc.Mot khi ban co nghung suy nghi dung dan, mot y chi kien cuong ban thi ban se de dang vuot qua nhung thu thach.

Cuoc song ngay hom nay co qua nhieu dieu phai lo toan suy nghi, co qua nhieu dieu phai lo lang va co qua nhieu cam bay nen minh phai biet chap nhan, co gan dung day va buoc di sau nhung lan vap nga.

Toi muon goi bai viet nay de goi tang den tat ca moi nguoi ma dac biet la nguoi ma toi thuong yeu nhat,toi muon noi voi anh rang :"Du cho cuoc song nay co kho khan den dau,du cho nhung quan diem, nhung suy nghi cua em va anh co khac nhau den may di chang nua thi chung ta cung co mot diem chung do la tinh cam ma chung ta danh cho nhau la duy nhat vi the chung ta hay vi dieu do ma co gan "Dung Hoa" that tot anh nhe"